
Con xin chào Ba, Mẹ và các em yêu quý của con.
Giờ đây, khi những dòng chữ này sắp được gửi đi, con biết rằng mình đang đứng ở ngưỡng cửa của một hành trình xa xăm, một con đường mà con không thể nhìn thấy điểm cuối. Con soạn lá thư này, trái tim con như có ngàn vạn mũi kim châm, vừa xót xa nghẹn ngào, vừa trào dâng nỗi nhớ thương da diết. Những lời muốn nói cứ nghẹn lại nơi cổ họng, những giọt nước mắt cứ rơi không ngừng trên bàn.. Con chỉ mong Ba Mẹ và các em, những người con yêu thương nhất trên đời, có thể cảm nhận được hết tấm lòng con trong những giây phút con sắp phải rời xa này.

Mẹ kính yêu của con ơi! Cuộc đời con, dù có trải qua bao nhiêu thăng trầm, con cũng sẽ không bao giờ quên được hình bóng Mẹ. Từ mái nhà lá đơn sơ củ kỹ, khi nghe được tin sắp xây nhà tường, mẹ cùng con trăn trở cã 1 đêm vì mừng. Từ những năm tháng nghèo khó, Mẹ đã sớm hôm tần tảo, gánh gồng trên vai bao nhiêu vất vả để nuôi đàn con thơ dại. Con nhớ lắm những đêm đông giá rét, Mẹ vẫn thức khuya bên bếp lửa, lo toan từng bữa ăn giấc ngủ cho cả nhà. Con nhớ những ngày hè oi ả, Mẹ lưng áo đẫm mồ hôi, vẫn miệt mài buôn bán ngoài chợ. Chính đôi bàn tay chai sạn của Mẹ đã dắt con đi những bước chân chập chững đầu tiên, đã ôm con vào lòng mỗi khi con khóc òa. Mẹ đã lo lắng cho con từng bữa ăn giấc ngủ, từng viên thuốc khi con ốm đau. Con nhớ những đêm con sốt cao, Mẹ đã không chợp mắt, quạt mát cho con, lo lắng đến bạc cả mái đầu. Mẹ ơi, con mang ơn Mẹ biết bao nhiêu cho đủ? Tình thương của Mẹ như biển cả bao la, con dù có trả đến hết cuộc đời này cũng không thể nào đền đáp hết. Con xin lỗi Mẹ vì đã không thể ở bên cạnh Mẹ những năm tháng tuổi già, không thể chăm sóc Mẹ như Mẹ đã từng chăm sóc con. Con chỉ mong Mẹ luôn mạnh khỏe, bình an, sống thật lâu bên cạnh các con, các cháu, để con dù ở nơi xa xôi vẫn có thể an lòng nghĩ về Mẹ. Hãy để các em con thay con yêu thương và phụng dưỡng Mẹ.

Ba thân mến! Ba là người đàn ông con kính trọng nhất trên đời. Ba là trụ cột vững chắc của gia đình, là tấm gương sáng ngời để con noi theo. Con nhớ những ngày còn sống trong căn nhà tranh vách lá đơn sơ, Ba đã dạy cho con biết bao điều hay lẽ phải, từ cách đối nhân xử thế đến những bài học đạo đức làm người. Con nhớ những buổi tối Ba kể chuyện cổ tích dưới ánh đèn dầu leo lét, giọng Ba trầm ấm, đi vào lòng con một cách nhẹ nhàng. Con nhớ những chuyến đi chơi xa cùng Ba, những kỷ niệm êm đềm mà con sẽ mãi mãi trân trọng. Ba đã luôn cố gắng để con được ăn học bằng bạn bè, dù cuộc sống gia đình mình còn muôn vàn khó khăn. Con nhớ những ngày mưa gió tầm tã, Ba vẫn không ngại đường sá xa xôi, khoác áo mưa chở con đến trường, ướt sũng cả người. Ba đã nghiêm khắc dạy dỗ con, nhưng sau mỗi lời răn dạy, con luôn cảm nhận được tình yêu thương bao la mà Ba dành cho con. Ba đã cho con một tuổi thơ yên bình, một nền tảng vững chắc để con tự tin bước vào đời. Con xin lỗi Ba vì những lần con không nghe lời, vì những điều con đã làm khiến Ba buồn lòng. Con xin lỗi vì không thể ở bên cạnh chăm sóc Ba khi Ba tuổi già sức yếu. Con chỉ mong Ba luôn mạnh khỏe, minh mẫn, sống thật lâu bên cạnh gia đình, để con luôn yên lòng. Hãy để các em con thay con báo hiếu cho Ba.

Anh hai của em! Anh và em đã cùng nhau trải qua biết bao nhiêu năm tháng tuổi thơ tươi đẹp. Anh còn nhớ không anh hai? Những buổi trưa hè nắng chói chang, hai anh em mình lùa đàn bò ra cánh đồng xanh mướt. Mình vừa trông bò gặm cỏ, vừa tha hồ chạy nhảy, nô đùa. Những con diều anh làm, bay giữa trời cao như gọi cả bầu trời tuổi thơ quay trở lại. Rồi những khi trời mưa rào bất chợt, hai anh em mình lại trú vội dưới gốc cây to cùng nhau rét run vì lạnh. Em còn nhớ những lần hai anh em mình rủ nhau ra bờ ruộng bắt cua, bắt cá. Chỉ cần một cái giỏ tre và cây móc, vậy mà lúc nào mình cũng bắt được đầy ắp những con cua đồng to chảng, rồi lại mò được những con cá to trong đám ruộng lúa gần cạn nước . Rồi những buổi chiều tà, hai anh em mình lại đi dọc theo những bờ cỏ, lật từng hòn đá để bắt dế. Tiếng dế kêu râm ran trong chiếc lồng tự chế nghe thật vui tai. Nhớ nhất là những lần hai anh em mình rủ nhau đi lụm trứng chim trên những bụi cỏ dại . Mỗi lần tìm được một tổ trứng, hai anh em lại thi nhau xem trứng của ai to hơn, rồi chẳng ai bảo ai, lại bỏ tọt vào họng, chấp chấp rồi phun vỏ ngon lành. Anh luôn là người anh cả tốt bụng, nhường nhịn em mọi điều. Lúc em còn nhỏ, anh luôn là người che chở, bảo vệ em khỏi những đứa trẻ nghịch ngợm khác. Anh đã dạy cho em biết bao trò chơi, đã cùng em khám phá biết bao điều thú vị trong cuộc sống. Anh luôn là người anh mà em yêu quý và kính trọng. Giờ đây, em sắp phải đi xa rồi, em chỉ mong anh luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và thành công trong cuộc sống. Hãy thay em chăm sóc Ba Mẹ anh nhé, hãy luôn là một người con hiếu thảo, một người chồng, người cha tốt. Những kỷ niệm về tuổi thơ mình, em sẽ mãi mãi giữ gìn trong trái tim.

Vợ chồng em Bảo và Châu! Anh thật lòng cảm ơn hai em đã luôn dang rộng vòng tay yêu thương, giúp đỡ anh trong suốt thời gian qua. Anh biết anh đã mang đến cho hai em không ít phiền muộn, đặc biệt là trong việc chăm sóc anh và hai đứa con của anh. Thời gian sắp tới, có lẽ anh vẫn còn phải nhờ vả hai em rất nhiều. Các con anh còn quá nhỏ dại, chưa thể hiểu hết mọi chuyện, anh mong hai em sẽ thương tình mà bảo ban, dạy dỗ các cháu nên người. Vợ anh chỉ có một thân một mình, không còn nơi nương tựa, nếu có bất kỳ chuyện gì xảy ra, anh cũng xin hai em rộng lòng giúp đỡ cô ấy. Trong mắt anh, hai em luôn là những người em hiền lành, tốt bụng và đầy nghị lực. Hãy cứ sống vui vẻ, hạnh phúc và khỏe mạnh để còn chăm sóc Ba Mẹ, các cháu và giúp đỡ anh. Bảo ơi, từ nhỏ em đã là một đứa trẻ rất ngoan ngoãn và hiền lành. Anh vẫn còn nhớ như in cái ngày em nghịch dao bị đứt tay, máu chảy ướt đẫm cả bàn tay nhỏ xíu. Anh đã hốt hoảng băng bó cho em một cách sơ sài bằng mấy miếng bông gòn, băng lại, rồi hai anh em mình ngồi im lặng chờ Ba Mẹ về, đôi mắt em buồn rười rượi vì đau và sợ hãi, cái nhìn ấy đến giờ anh vẫn không thể nào quên. Khi ba mẹ về tới, em nằm đó trên giường, ba mẹ vừa hỏi thì nước mắt em lập tức tuôn dòng trên gò má. Anh thương em lắm. Anh vẫn còn nhớ những ngày em vui vẻ tung tăng dưới sân nhà, những lúc em ngồi bên chiếc võng cũ, cần mẫn cầm sách ôn thi chờ Ba Mẹ đi làm về. Những hình ảnh đó thật thân thương, mãi mãi khắc sâu trong tim anh.

Tùng em trai bé nhỏ của anh! Em là một người em rất hiền hậu và có trách nhiệm với gia đình. Tuy đôi khi em còn nóng nảy, bốc đồng khi ra ngoài xã hội, nhưng anh tin rằng em sẽ dần thay đổi để trở thành một người tốt hơn. Em luôn là đứa em mà anh yêu thương và quý mến. Nhắc đến em, anh lại nhớ về những kỷ niệm ngày xưa, khi hai anh em mình còn là những đứa trẻ con. Em còn nhớ không, từ lúc em còn bé xíu, nói còn chưa rành, anh đã bồng bế, cõng em trên lưng đi khắp xóm. Làm cho em những con “DÙI” rồi thả bay lơ lửng trên bầu trời, anh vui lắm. Có lần chăm em, vì ham chơi mà đễ em té ngã trên bia đá ở đám ruộng trước nhà bà Tư Giữ (nhà chú Phong), làm đầu em đau.. anh hối hận lắm. Lúc đó em chừng 7 tuổi. Anh nhớ lắm những khoảnh khắc ấy. Mai này, em hãy thay anh chăm sóc Ba Mẹ thật chu đáo, bảo bọc và yêu thương hai đứa con của anh em nhé. Hãy luôn là một người em tốt bụng, một người con hiếu thảo.
Con viết những dòng chữ này, nước mắt con cứ tuôn rơi không ngừng. Trong lòng con có quá nhiều cảm xúc, quá nhiều kỷ niệm ùa về. Điều con lo lắng nhất lúc này chính là vợ và hai đứa con bé bỏng của con. Sau này, con xin nhờ cả đại gia đình mình yêu thương, bảo bọc và che chở cho mẹ con nó. Các em hãy cố gắng giúp đỡ chị dâu và hai cháu nhé. Sức mạnh của sự đoàn kết gia đình mình sẽ vượt qua mọi khó khăn, con tin tưởng vào điều đó.

Con xin chào Ba Mẹ và các em. Con cầu chúc Ba Mẹ và các em luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và bình an. Hãy tha thứ cho mọi lỗi lầm của con và hãy nhớ về con bằng những kỷ niệm tốt đẹp nhất.
Yêu thương tất cả mọi người.




Post Comment